Chúc quý vị và các bạn có những phút giây thật thư giãn tại TruyenAudio.Org. Giọng đọc: MC Bông. Truyện ngôn tình. truyện ngắn tình yêu. Nữ Hoàng Hắc Đạo - Truyện Ngôn Tình. Sự Trả Thù Của Băng - Truyện Ngôn Tình. Tổng Giám Đốc Chớ Chọc Tôi - Truyện Ngôn Tình. Ác Bá Nam Cùng đọc truyện Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc của tác giả Lưu Lãng Hồng Tường Vi tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại website. Đêm tân hôn, chờ đợi cô không phải người chồng dịu dàng che chở, mà là một trò chơi đổi vợ tàn khốc. Vì muốn trả thù cô, trước khi rời đi anh đã lén trộm quyển nhật ký mà cô yêu quý nhất, kể từ đó, anh trở thành một kẻ vạn kiếp bất phục. Trước ngày cưới, phát hiện vị hôn phu của mình bắt cá hai tay, cô biết mình đã nằm mơ suốt mười năm mà không hay, chỉ trong chốc lát giấc mơ đã vỡ vụn. Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc. Chương mới nhất: Q.2 - Chương 67: Chương Kết (11) - Khi Tình Yêu Gõ Cửa! Đêm tân hôn, chờ đợi cô không phải người chồng dịu dàng che chở, mà là một trò chơi đổi vợ tàn khốc. Thân là cô dâu, lại bị chồng mình tự Re: [Hiện đại] Cạm bẫy hôn nhân: Sự trả thù của tổng giám đốc - Lưu Lãng Hồng Tường Vi - Điểm: 4 "Đàn ông nông nổi giếng khơi, đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu". Ông bà mình nói thật không sai chút nào, khi người đàn ông ghi thù hận trong lòng, thì cách trả thù cũng thật lãnh khốc. Bộ Chính trị được đề nghị kỷ luật nguyên Bộ trưởng Y tế Việt Nam trong khi một thứ trưởng bị khởi tố. 9UpKr. “ … hay là cô muốn biết tôi đã nghe nhưng gì rồi ? là bí mật kinh người ? … là cái chết của cha mẹ cô ? tôi nói phải không ? … Diệp Thiên Ngân ?”Lời nói đó xuyên thẳng vào tai Diệp Thiên Ngân, cô cả kinh lui lại từng bước, lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, mặt cũng tái Mật Ly chậm rãi tiến tới, nụ cười ác độc vẫn không biến mất, nghiêng đầu nhìn về bia mộ trắng.“ Diệp Thiên Ngân mất tích hơn bốn năm, giờ lại xuất hiện với thân phận khác … vì trả thù ngay cả khuôn mặt cũng thay đổi, thủ đoạn thật cao tay.”“ Trang Mật Ly, rốt cuộc cô đã biết những gì ?”Diệp Thiên Ngân biết không thể che giấu được nữa nhưng cô rất muốn biết Trang Mật Ly đã biết được bao nhiều ? còn có Vương Vũ Hàn … cô ta chắc chắn sẽ nói cho hắn ta biết … cô phải làm sao bây giờ ?“ Tất cả.” – Đơn giản hai chữ nhưng cũng khiến Diệp Thiên Ngân chết Mật Ly cười tà ác.“ Diệp Thiên Ngân, người bạn thời trung học, thật không thể tin nổi … tất cả là thủ đoạn của cô, vì muốn trả thù Vương Vũ Hàn, ngay cả bạn bè cũng không nương tay, cô thật độc ác.”Chuyện đã đến nước này, Diệp Thiên Ngân cũng không muốn giấu nữa, cô nhìn thẳng vào Trang Mật Ly.“ Không phải là do các người gây ra sao ? từ đầu tôi không muốn làm hại đến các người, là các người tự tìm đến tôi gây chuyện trước, tôi chỉ là vì tự vệ mà thôi.”“ Ngay cả Âu Thục Lợi cũng bị cô vạch kế hoạch, khiến cô ta sống không bằng chết, cô có biết Vũ Hàn vì cô, anh ấy đã khiến Âu Thục Lợi hàng ngày phải sống trong nghiện ngập hay không ?”Trang Mật Ly có chút thương tâm nói, khi biết Âu Thục Lợi phải sống không bằng chết, cô chỉ muốn giúp cô ta bằng một viên đạn. Diệp Thiên Ngân hừ lạnh. – “ Là cô ta muốn tiêm ma túy vào người tôi, là cô ta tung video của tôi lên, tự làm tự chịu, không trách ai được.”“ Ngay cả Vương Thiếu Phong cũng do cô tính kế ? nói vậy cô cũng muốn hai anh em họ tự mình đấu đá lẫn nhau nhưng sau cô lại buông tha Vương Thiếu Phong ?” – Trang Mật Ly lại hỏi, giống như cảnh sát dang tra hỏi tội Thiên Ngân nhìn Trang Mật Ly. – “ Lúc đó, người tôi yêu là Thiếu Phong, không hề muốn tổn thương đến cậu ấy.”Trang Mật Ly nhíu mày, lại chuyển sang đề tài khác.“ Nói vậy, ngoài việc loại trừ Vương Thiếu Phong ra thì tất cả mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của cô, kể cả việc các hợp đồng của Vương thị bị tung ra ngoài, cô cũng có phần trong đó ?”Trang Mật Ly lại hỏi, cô muốn xác định chuyện này, vì nó là đều cô vẫn ấm ức trong lòng, việc gì cô không làm mà bị vu oan, cô nhất định khiến kẻ đó phải trả giá đắc.“ Phải, nếu cô muốn vu oan tôi vậy tôi sẽ thành toàn cho cô, cũng là do cô hại tôi trước, tôi chỉ là tự vệ mà thôi.”Diệp Thiên Ngân kiên định trả lời, dù cô ta có âm mưu gì thì sự việc bị bại lộ, trốn không thoát nên chỉ có thể chấp nhận đối mặt.“ Tự vệ ? … nói ra là tự vệ nhưng thật sự cô chỉ muốn lấy cớ đó che dấu âm mưu muốn trả thù Vương Vũ Hàn vì đã giết hại cả gia đình cô mà thôi.”Trang Mật Ly lớn giọng, cô rất muốn nghe đáp án và Diệp Thiên Ngân đã không phụ lòng cô.“ Phải, vì muốn trả thù, tôi không tiếc bất cứ thủ đoạn gì nhưng …”Lời còn chưa nói xong thì Trang Mật Ly đã chen ngang.“ Vũ Hàn, anh đã nghe rồi đó, em không nói dối anh phải không ?”Tiếng sét đánh ngang tai, Diệp Thiên Ngân như bị điểm huyệt, cô không dám tin lời Trang Mật Ly vừa nói, cứng ngắt nhìn về phía sau Trang Mật Ly, mặt cô không còn giọt máu, trong lòng nổi lên hoảng cái cây to phía sau, Vương Vũ Hàn một thân Âu phục đen, cả người mang theo hàn khí, khuôn mặt cương nghị trở nên đáng sợ, đôi mắt màu lam giờ đã nhuốm màu đỏ, không phải dục vọng mà là khác từng bước tiếng tới trước mặt Diệp Thiên Ngân, ánh mắt tràn ngập nguy hiểm nhìn cô, hơi thở trở nên lạnh lẽo càng khiến xung quanh nghĩa trang như đang ở dưới địa ngục, mà hắn … là Diêm người cứ thế nhìn nhau, Diệp Thiên Ngân có thể thấy trong mắt hắn thoáng qua tia đau lòng, làm lòng cô cũng đau theo, cô biết mình bị Trang Mật Ly gài bẫy, muốn cô nói ra những lời này để cho hắn nghe nhưng cô vẫn chưa nói hết, cô còn muốn nói đoạn sau cơ Mật Ly hếch môi, đi tới chỗ Vương Vũ Hàn, nhẹ giọng.“ Hàn, em đã không gạt anh, những chứng cứ em đưa cho anh đều chứng minh cô ta đã giả mạo Lăng Tịnh Hy để gài bẫy anh, muốn trả thù anh, anh cũng nghe thấy chính miệng cô ta thừa nhận rồi đó.”Trang Mật Ly nói xong lại nhớ đến ngày cô bị giam vào ngục, chịu biết bao nhiêu là khổ cực nhưng cô nhịn, cô nhất định phải tìm ra manh mối vì trước khi vào ngục cô đã vô tình nhìn thấy một thứ đó rất quan trọng, đó là khăn choàng mà Vương Vũ Hàn để ở trong phòng Chủ đó chỉ muốn đến phòng hắn nhìn hắn một chút nhưng không ngờ thấy được khăn choàng đó, nhất là hoa văn được đan hình bông tuyết, mà nó là biểu tượng Diệp Thiên Ngân hay nói là trùng hợp thì không phải, bởi những thứ cô ta sử dụng đa phần điều liên quan đến hoa tuyết, ngay cả quần áo cũng có, nếu là trùng hợp thì cô sẽ tin nhưng là thói quan thì chỉ có Diệp Thiên chỉ là suy đoán bởi làm sao cô có thể tin Diệp Thiên Ngân đã mất tích nay lại xuất hiện với một dáng vẻ khác ? nhưng chỉ cần tìm được bất cứ nhược điểm gì liên quan đến Lăng Tịnh Hy cô cũng phải làm vì thế cô bỏ ra một số tiền lớn nhờ người điều tử đương nhiên không khiến cô thất vọng, biết được sự thật này, cô vui mừng còn hơn chết đi sống lại, cô đã tìm được nhược điểm chí mạng của Lăng Tịnh Hy vì thế nhờ tên giám ngục gọi giúp cô một cú điện thoại cho Vương Vũ Hàn, đổi lại cô cùng với tên giám ngục thối tha kia triền miên hết một ngày một đêm, bị hắn tả tấn đến sống không bằng chết. Giờ mục đích đã thành, cô nhất định sẽ bắt Diệp Thiên Ngân trả lại cho cô gắp trăm lần, còn tên giám ngục kia, cô nhất định sẽ thiến gian ngưng động giữa hai người, Vương Vũ Hàn cứ nhìn Diệp Thiên Ngân, lòng hắn lúc này một chút đau cũng không có, hay phải nói đã đau đến không còn cảm giác gì ?Cố gắng nói ra vài chữ nhưng thanh âm khàn khàn, giọng cũng lạnh dần.“ Là thật ? … cô … không phải Lăng Tịnh Hy … là …”“ Em là Diệp Thiên Ngân, là con của Diệp Nguyên và Trác Quyên.”Cô tiếp lời hắn, ánh mắt đau lòng nhìn hắn, siết chặt tay, cô cảm nhận móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay nhưng không hề đau bởi tim cô còn đau hơn nhiều.“ Hàn, cô ta nhận tội rồi đó, anh nên giết chết cô ta trả thù cho cha mẹ anh đi.”Trang Mật Ly lặp tức tấn công, lúc này cô phải khích Vương Vũ Hàn để hắn giết chết Diệp Thiên Ngân, cô tin hắn sẽ không bỏ qua cho Diệp Thiên Ngân, thù cha mẹ làm sao có thể vì tình yêu mà bỏ qua Vũ Hàn không quan tâm lời nói của Trang Mật Ly, hắn hung hăng nắm chặt cổ tay Diệp Thiên Ngân kéo cô đến trước mặt mình, hoi thở nguy hiểm phả lên mặt cô, con ngươi u ám nhìn cô chăm chú, giọng nói băng lãnh vang lên.“ Từ lần đầu gặp tôi, tiếp cận tôi cũng vì muốn thù cho cha mẹ cô sao ?”Hắn không hiểu vì sao lại hỏi như thế ? muốn xác định hiện thực trước mắt là giả sao ? nhưng cô đã thừa nhận … hắn vẫn không thể chấp nhận được cô là con gái của kẻ thù hại chết cha mẹ hắn ? … tất cả chỉ là dối Tịnh Hy tuy sợ hãi nhưng đau lòng đã che mất, nước mắt không tự chủ rơi xuống, môi run run vì cố nhẫn nhịn cơn đau ở cổ tay, giọng nghẹn ngào.“ Em thừa nhận tiếp cận anh là vì muốn trả thù nhưng anh hãy tin em, bây giờ em thật sự yêu anh, thù hận gì đó em không còn nghĩ đến nữa, anh tin em đi có được không ?”“ Bốp.”Một cái tát giáng xuống, Diệp Thiên Ngân ngã nhào xuống đất, khóe môi ứa máu, nước mắt vẫn không ngừng rơi, dẫu biết kết cục sẽ đến nhưng lòng vẫn đau đến tận xương tủy, nổi đau này có ai hiểu nổi hay không ?“ Đến bây giờ cô còn muốn gạt sao ? … yêu tôi ? … cô nghĩ nói như thế tôi sẽ tha mạng cho cô sao ?”Hắn như mất đi lý trí, lạnh lùng lấy trong người ra cây súng chĩa về phía cô, Diệp Thiên Ngân không sợ hãi đứng dậy, đôi mắt đầy nước mắt, tâm đau như yêu cô dành cho hắn cũng không đổi lại được gì, hận thù đã che mắt hắn, cô còn biết làm gì đây ? mắt nhìn thẳng mắt hắn, giọng tuyệt vọng.“ Em yêu anh, em biết khi anh biết sự thật thì em sẽ lãnh hậu quả gì nhưng em mong … nếu cái chết của em có thể khiến thù hận trong lòng anh chấm dứt, em cam tâm tình nguyện .”Nói xong, cô nhắm mắt lại, một giọt nước mắt rơi xuống, cô không hối hận về điều mình làm nhưng cô hối hận vì đã quá muộn để yêu hắn, nếu sớm chấp nhận tình cảm này, có thể hai người sẽ có nhiều hạnh phúc bên nhau hơn nhưng … đã quá muộn Mật Ly đắc ý nhìn Diệp Thiên Ngân, kết quả này cô thật hài lòng, giờ chỉ cần một tiếng nổ thì mọi chuyện chấm dứt, Vương Vũ Hàn sẽ là của cô, địa vị Vương Phu nhân cũng là của Vương Vũ Hàn vẫn không ra tay, một lát sau, hắn vứt súng sang một bên, kéo Diệp Thiên Ngân về phía hắn, giọng nói trở nên tàn nhẫn.“ Quái vật.”Diệp Thiên Ngân trợn mắt nhìn hắn, hắn vừa gọi cô sao ?“ Tên này rất thích hợp với cô không phải sao ? vì muốn trả thù, ngay cả khuôn mặt cũng thay đổi, còn trên người của cô chỗ nào là thiệt đây … quái vật.”“ Không phải là do anh gây ra sao ? nếu anh không phóng hỏa, thì tôi có thể trở thành như thế này sao ?”Đau đớn lan khắp cơ thể, đối với hắn cô là quái vật ? đó không phải do hắn ban tặng sao ? cô đã muốn quên nhưng hắn lại khơi màu, dù biết hắn cũng đau lòng nhưng cô không đau lòng sao ? vì sao lại muốn tổn thương nhau như thế ?Hắn không giận lại cong môi nói nhưng vẻ mặt lúc này chẳng còn một chút đau khổ nào cứ như chỉ có mình cô đơn phương.“ Ngay cả lần đầu tiên bị tôi phá hủy cũng có thể hạ lưu làm cho mình trở nên tinh khiết, tôi nên khen cô thông minh phải không ?”Càng nói lòng hắn càng tức giận, từ đầu đến cuối chỉ là lừa gạt hắn, cô cũng là giả, tình yêu cũng là giả, tất cả đều giả tạo nhìn bia mộ trắng, tâm hắn trùng xuống, hàn khí quanh người ngày càng dày đặt, hất tay cô ra đi thẳng tới, một chân đá sập bia mộ.“ Không.”Diệp Tịnh Hy hét lớn muốn chạy lại nhưng cả người bị hắn giữ lấy, hắn kéo cô đặt nằm trên bia mộ trắng, giọng tàn nhẫn vang lên.“ Diệp Thiên Ngân, cô muốn lấy thân thể để trả thù cho cha mẹ cô phải không ? … được, tôi sẽ thành toàn cho cô, sẽ để cha mẹ cô chứng kiến cảnh con gái họ dùng thân thể để trả thù như thế nào ?”“ Vũ Hàn, anh nên giết cô ta thì hơn, để cô ta sống sẽ là mối nguy hiểm cho anh mà thôi.”Trang Mật Ly tiếng lên ngăn cản, vì sao Vương Vũ Hàn không giết Diệp Thiên Ngân … không lẽ hắn thật sự yêu cô ta, không nỡ ra tay sao ? “ Peter.” – Hắn quát lớn, lặp tức một thuộc hạ xuất hiện cúi đầu chờ lệnh.“ Dẫn cô ta đi, cũng không cho bất cứ ai vào đây, nếu ai dám vào, giết chết tại chỗ.”Peter gật đầu, kéo Trang Mật Ly đi, tuy không tình nguyện nhưng cô nàng cũng không muốn hắn trút giận lên mình, cô liếc Diệp Thiên Ngân một cái rồi bỏ dần dần tối hẳn, trong nghĩa trang vẫn âm u lãnh lẽo, vài giọt mưa bụi rơi xuống người hai người.“ Roẹt … roẹt …”Âm thanh tiếng xé vải vang lên, dáng người trắng nõn mịn màng hiện ra trước mặt hắn, mắt hắn hiển nhiên có dục vọng nhưng hận thù đã che mất, hắn như dã thú bóp chặt nơi đẩy đà của cô khiến Diệp Thiên Ngân hét lên.“ Là thật sao ? vậy chỗ nào là giả đây ?”Nói xong, hắn cắn mạnh vào vai cô khiến nó rỉ máu, đau đớn bắt đầu lan toàn thân, hắn cứ thế cắn cô hết chỗ này đến chỗ khác đến khi trên người cô chằn chịt vết cắn của hắn mới buông mắt chảy nhiều hơn, hai tay chống trên lên ngực hắn nhưng vẫn quật cường đối mặt với hắn.“ Em không thấy mình làm sai ? chỉ sai là không biết sự thật, khi biết ba em phản bội cha mẹ anh khiến họ phải chết thảm thì em mới biết mình không có tư cách hận anh nhưng không phải anh cũng giết hết cả nhà em rồi sao ?”“ Cha mẹ cô chết cũng không đền hết tội, mạng của họ không đáng một đồng.”Hắn gằn giọng, nâng cằm cô lên bóp chặt lấy nó. Diệp Thiên Ngân trợn mắt.“ Anh không được sỉ nhục họ, đối với anh, mạng cha mẹ anh là quý thôi sao ? cha mẹ em cũng là người, ba vì gia đình mới làm thế ? em không thấy họ không làm gì sai cả.”“ Vẫn còn mạnh miệng … được, tôi nhất định sẽ cho cô thấy, mạng họ đáng bao nhiêu đồng … còn bây giờ, tôi muốn nhìn thấy cô hèn hạ đến cở nào.”Hắn đứng dậy, đưa cự long đến trước mặt cô, lạnh giọng. – “ Mở miệng ra.”Cô kinh hoảng quay đầu thì bị hắn mạnh mẽ xoay lại, bóp mạnh cằm cô khiến cô há miệng ra đón nhận cự lòng đi hàng nước mắt tuôn rơi, dù lúc trước hắn có tàn nhẫn với cô như thế nào cô cũng không thấy bị sỉ nhục như bây giờ, tại sao lại đối xử tàn nhẫn như thế với trong một lát cô đã ho sặc sụa, còn nôn ra nước bọt, cự long kia cô thật không chịu nỗi. Vương Vũ Hàn xoay người cô lại với tư thế rất nhục nhã, môi lạnh lùng.“ Tôi sẽ cho cô biết, phản bội sẽ dẫn đến kết cục gì .”“ Á …”Bị xâm nhập đột ngột từ phía sau, không hề có khúc dạo đầu nên cô không chấp nhận nổi cự long đi vào, tay bám chặt bia mộ, nước mắt vẫn không ngừng rơi, alf đau đớn, là tuyệt vọng … là cảm giác đau đến tận xương đợt mãnh liệt va chạm đi thật nhanh vào bên trong cô khiến cô như muốn ngất đi nhưng sao không thể ngất Vũ Hàn điên cuồng tiến vào bên trong cô, hắn như muốn phát tiết hết mọi thứ lên người cô … thù hận, đau thương, một lần muốn trút hết.“ Tại sao ? … tại sao lại gạt tôi.”Hắn thổng khổ quát lớn, lại xoay người cô về phía hắn, nhìn đến gương mặt giả tạo trước mắt, hắn hận không thể lột đi khuôn mặt đó để xem phía sau có phải là khuôn mặt thật của cô hay không ?Từng lời nói cùng cử chỉ đáng yêu hiện ra trước mắt, tất cả đều là giả tạo sao ? hắn yêu cô như thế, vì cô ngay cả em trai cũng đối địch, ngay cả lời khuyên của bạn thân cũng mặc, hắn chỉ biết một lòng yêu cô nhưng cô lại đem tình yêu đó bóp nát … là vì thù hận sao ? Nhớ lại Diệp Nguyên cùng Trác Nguyên, thù hận trong lòng như ngọn lửa bùng lên dữ dồi, nắm chặt eo cô không báo trước đi thẳng vào trong.“ Á …”Lại bị đột ngột xâm chiếm, Diệp Thiên Ngân quả thật chịu không nỗi, hạ thân rất đau, toàn thân cũng đau đớn mà lòng cũng đau như cắt, cắn chặt môi không cho phát ra tiếng.“ Kêu lên cho tôi … không phải cô muốn tôi yêu cô sao ? vậy kêu di, chỉ cần cô kêu thì tôi sẽ yêu cô ngay.”Thân dưới bắt đầu chạy nước rút, hai tay siết chặt eo cô như muốn bóp nát nó, hắn thật sự phát điên rồi, sự thật hôm nay khiến hắn như người điên, bao nhiêu oán hận sớm tắt lại bị khơi màu vì thế hắn chỉ biết phát Thiên Ngân lờ mờ nhìn người đàn ông phía trên mình, vẻ mặt dau khổ của hắn đập vào mắt cô như con dao cắm vào tim, là hắn đang tra tấn cô hay tra tấn mình ? … cô vẫn đau gian cứ thế trôi qua, cơn mưa bắt đầu lớn dần làm ướt thân thể hai người, Vương Vũ Hàn vẫn mặc Âu phục sang trọng dù đã thấm nước nhưng vẫn giữ vẻ oai nghiêm trên người, còn Diệp Thiên Ngân, quần áo đã rách tả tơi nhìn cô lúc này y như con bướm bị người ta bẽ gãy cánh nằm trên bia mộ bạo qua đi, để lại trong người là chất lỏng nóng bỏng hòa cùng dòng máu chảy xuống chân cô chứng tỏ hắn đã cường bạo tàn nhẫn như thế Vũ Hàn thở dốc nhìn người con gái dưới thân mà Diệp Thiên Ngân cũng mơ màng nhìn hắn, bất chợt ngón tay thon dài giơ lên chạm vào má hắn khiến hắn giật mình nhưng chỉ trong giây lát, ngón tay từ má hắn trượt xuống, đôi mắt trong veo nhắm lại, giọt nước mắt đau lòng rơi xuống, cô ngất đi trong im Vũ Hàn nhìn cô, lại nhìn lên người cô chỉ toàn dấu răng, còn có hạ thể đang chảy máu, trong lòng dâng lên nỗi hoảng sợ bật dậy, lui lại về sau mấy bước, cả người run rẩy nhìn cô nằm siết chặt lại, đôi mắt có tia hoảng sợ khi nãy cũng biến mất, hắn xoay người rời đi. Đánh giá từ 195 lượt Truyện Cạm Bẫy Hôn Nhân Sự Trả Thù Của Tổng Giám Đốc là một truyện khá hấp dẫn và lý thú truyện dẫn dắt bạn đọc vào một thế giới của những câu chuyện tình yêu đan xen, chồng chéo, đau khổ lẫn với hạnh phúc, để rồi khi nào đó tự hỏi rằng nước mắt này ở đâu ra, trái tim này quá yếu mềm hay là tại nó cố tình hùa đẩy theo cảm xúc. Trò chơi tình ái này là trò đùa của tạo hóa hay là do cả hai nhân vật tự mình tạo dựng rồi vô tình gieo cho nhau những đớn đau khó tả. Câu trả lời này, hồi kết cho chuyện tình này sẽ được hóa giải khi đi đến cuối cùng của truyện ngôn tình đầy lôi cuốn tân hôn, chờ đợi cô không phải người chồng dịu dàng che chở, mà là một trò chơi đổi vợ tàn khốc. Thân là cô dâu, lại bị chồng mình tự tay đẩy vào vòng tay người đàn ông khác, hung hăng chà đạp tự ái của cô. Cô bị thuốc mê khống chế, bị buộc đón nhận hoan ái ở dưới thân thể của người đàn ông khác, ba ngày ba đêm, không ngủ không nghỉ. . . .Trước mặt mọi người, bọn họ có một cuộc hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn, người người yêu thích và ngưỡng mộ. Sau lưng người, cô chẳng qua là nữ đầy tớ làm ấm giường của anh, bị anh bừa bãi lăng nhục, "Cô chẳng qua chỉ là một phụ nữ dâm tiện, không có lệnh của tôi, cho dù cô muốn chết cũng không được!"...Một cuộc tai nạn xe cộ bất ngờ xảy ra, cô hoàn toàn biến mất trong thế giới của anh, anh mới phát hiện, thì ra là trong quá trình trả thù cô, tim của mình cũng chảy máu. Năm năm sau, cô mang theo hai đứa trẻ, một trai một gái, trở lại vùng đất này. Trong bữa tiệc thứ nhất, lại không ngờ đối mặt cùng đôi mắt kia."Mẹ, chú đó trông thật giống anh hai!" Tiếng kinh hô của con gái khiến cô theo bản năng kéo bé trai bên cạnh vào trong ngực."Cô trông rất giống vợ của tôi!" con ngươi sắc bén như chim ưng của anh khiến cho cô có cảm giác bị nhìn xuyên qua."Tiên sinh thật thích nói đùa, xin lỗi tiên sinh, xin lỗi tôi không tiếp ngài được, chồng tôi đang đợi tôi!" cô rời đi tựa như trốn, tầm mắt sau lưng lại bám chặt như bóng theo thân. . . .Ác ma tìm tới cửa lần nữa, lần này, vận mạng của cô sẽ như thế nào? Đọc truyện để trải nghiệm mối tình có chút ngược chút trái này. Đánh giá từ 227 lượtTruyện Trả Thủ Tổng Giám Đốc Ác Độc kể về một cuộc tình cay đắng , trong tình yêu không còn gì đau đớn hơn đó là vừa yêu lại vừa hận. Nhân vật nữ chính là một cô gái tên Diệp Thiên Ngân, cô mất đi tất cả trong một đêm bão lớn khi mới 20 tuổi. Người đàn ông đó đã cướp đi sự trong trắng của đời cô và chứng kiến của người cha! Đọc đến đây chắc hắn quý độc giả cũng rất tò mò lý do tại sao cả gia đình cô phải đau xót chứng kiến cảnh đó mà không thể làm gì được? Mọi bí mật sẽ được giải đáp khi đọc truyện tại đây! Thể loại Truyện tự sáng tácNhân vật chính Hạ Điềm Nhi, Nam Thiên KinhAnh trả thù cho một cô gái mà anh nghĩ là ân nhân cứu mình khi còn nhỏ mà đã tổn thương đến một người con gái khác, và người con gái đó cũng chính là người anh yêu và cứu anh lúc Điềm Nhi cô Yêu Nam Thiên Kinh, nhưng anh lại vì một người khác mà hại cô khiến cô bệnh ngày càng nặng thêm. “ Lại đây.” – Đôi môi mỏng màu bạc của người đàn ông có đôi mắt màu xanh lam lạnh lùng ra Thiên Ngân hoảng sợ lùi về góc phòng, vẻ mặt tái nhợt, thân người run rẩy, muốn trốn nhưng xung quanh là bốn bức tường kiên cố, không lối Thiên Ngân tuyệt vọng, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay man rợ của người đàn ông từ từ kéo mình đến bên hắn.“ Roẹt …” – Từng mảnh vải cùng lớp nội y bị hắn nhanh chống xé rách, sau đó hắn dùng tư thế rất nhục nhã, để cô ở tư thế bò trên giường, đem vật cứng kiêu ngạo từ phía sau đâm thẳng vào nơi ẩm ướt của cô.“ Khônggggg …”Diệp Thiên Ngân giựt mình thức dậy, hơi thở dồn dập, người cũng lấm tấm mồ hôi, vẻ mặt tái nhợt, đôi môi run hai năm trôi qua, mỗi khi đi vào giấc mộng, cô lại thấy đôi mắt xanh lam ấy cùng với hơi thở ma quỷ của hắn, mùi xạ hương từ người của hắn bao trùm lấy cô đến nghẹt Thiên Ngân mệt mỏi rời khỏi giường, đi xuống lầu kiếm nước uống, cô lê từng bước chân nặng trịt đi ra sau vườn, ngồi trên xích đu, vừa đung đưa vừa uống trăng đêm này thật đẹp, nó làm tâm tư của cô ổn định hơn nhiều.“ Giờ này khuya rồi, sao con chưa ngủ ? ”Giọng một người phụ nữ vang lên, Diệp Thiên Ngân xoay mặt mỉm cười.“ Con ngủ không được … mẹ à, khuya rồi sao mẹ không ngủ sớm mà lại ra đây ?”Triệu An Tuệ nhìn con gái triều mến. – “ Mẹ cũng không ngủ được … con lại mơ thấy ác mộng sao ?”Bà ngồi xuống kế con gái, nhẹ ôm con vào lòng vuốt ve mái tóc Thiên Ngân tựa đầu vào vai mẹ, giọng nói khàn khàn.“ Dạ không, tại con thấy khác nước nên đi uống chút nước thôi ạ.”Cô sợ mẹ lo lắng nên đành nói thở dài. – “ Tịnh Hy à, ta biết con đang suy nghĩ cái gì nhưng đừng suy nghĩ nhiều nữa, mọi chuyện rồi sẽ giải quyết được thôi con ạ.”“ Con biết rồi, mẹ ngủ trước đi ạ, con uống hết ly nước này rồi sẽ đi ngủ.”Triệu An Tuệ khẽ cười, bà gật đầu đứng dậy đi về phòng, để lại Diệp Thiên Ngân ngồi đó trầm tư suy năm, đó là thời gian Diệp Thiên Ngân tưởng chừng sống trong địa năm trước, khi cô tỉnh dậy thì phát hiện trong phòng bị lửa quay quanh, cố gắng kéo tấm chăn chưa bị lửa bén tới quấn ngang mình, cố sức đứng dậy đi ra phòng khách thì cảnh tượng hãi hùng xảy cha người đầy máu nằm bất động dưới đất, cô muốn chạy lại nhưng một cây gỗ rơi xuống ngay trên người cha cô, Diệp Thiên Ngân lại đi vào phòng tìm mẹ thì Diệp mẹ trên người không một mảnh vải, mắt trợn ngược, trên cổ còn in vết năm ngón tay, là do bị bóp cổ mà khổ không nói nên lời, nước mắt tuôn như suối, Diệp Thiên Ngân lấy lại tinh thần tìm đường thoát thân nhưng xung quanh đều bị lửa quay ngờ một mảnh gỗ rơi trúng người cô, tấm chăn cũng bị lửa vây lấy, cô vùng vẫy ra khỏi tấm chăn lửa nhưng nó đã thiêu hết một phần da trên người cô, giờ đây không còn gì để bao phủ, thân người trần như nhộng, cô cắn răng chịu đựng lửa thiêu, cố tìm đường thoát, trong tuyệt vọng, cô liều mình nhảy ra cửa kính nhưng bên kia lại là bờ vực không biết cô đã lăn xuống bao lâu, chỉ biết cả người đều bị những cành cây, gai nhọn cọ quẹt, đau rát khắp người, sau đó cảm thấy hình như mình đã lăn xuống nước, cũng chẳng có cảm giác gì nữa rồi cô bất khi tỉnh lại, cô đã nằm trong một ngôi nhà nhỏ, cũng không biết nằm bao lâu mà cả người không cử động nổi, cố gắng nâng tay lên thì thấy rất lạ, cô nhớ cả người đều bị phỏng và bị cây gai đâm phải nhưng giờ đây, một vết sướt cũng không đứng dậy đi đến chiếc gương xem có chỗ nào không ổn hay không thì kinh hoàng, cô hét gương không phải Diệp Thiên Ngân mà là hình dáng của một cô bé, tóc dài màu nâu nhạt, khuôn mặt trái xoan, đôi môi đỏ như được tha son, chỉ có duy nhất là dáng người và đôi mắt vẫn là của hoàng cộng thêm hoảng sợ, cô muốn bỏ chạy thì từ cửa, hai người một nam một nữ bước vào, nhìn họ cũng ngoài đó hai người mới kể lại mọi chuyện cho Diệp Thiên Ngân, lúc họ đang đi du lịch trên biển bằng thuyền riêng, vô tình thấy cô đang ôm một bụi cây gần bờ, trên người đều có vết bỏng cùng vết trầy sướt, khuôn mặt bị phá hủy, thấy thế họ cứu cô, cũng không biết cô là ai, ở đâu ? vì thế quyết định đưa cô về nhà chữa người đưa cô về nhà riêng của họ, nơi này là nhà nghĩ riêng của gia đình nên chung quanh rất vắng hai người đều là bác sĩ phẩu thuật thẩm mỹ nên quyết định phẩu thuật khuôn mặt cho cô trở lại như bình thường nhưng không biết gì về cô, lại không có giấy tờ hay hình ảnh của cuối cùng họ quyết định phẩu thuật khuôn mặt của cô giống hệt khuôn mặt con gái của họ … Lăng Tịnh Hy, cô bé được 18 tuổi nhưng vì bệnh ung thư tim nên đã qua đời hơn một tháng chỉnh sửa khuôn mặt của cô, ghép da cho cô, tẩy hết những vết sẹo trên người cô, ngay cả màn trinh cũng vá cho cô, Diệp Thiên Ngân thật cảm ơn trời khi có hai thiên thần xuất hiện, họ thật sự đã chữa được một phần vết thương của cô, dù đó chỉ là nhỏ thuật xong, cô vẫn hôn mê, vết thương trên người cũng từ từ lành lại, cô đã ngủ hết nữa năm trời, thường ngày sống nhờ vào truyền khi tỉnh lại, cả người hoàn toàn đổi khác, tuy không chấp nhận được nhưng cũng không có cách nào khác, cô cũng thấy như thế cũng hay, ích nhất kẻ thù sẽ không tìm ra cô để hạ thủ, mà cô có thể ầm thầm đều tra hắn và bắt kẻ đó ra chịu tội trước pháp nghĩ lại, chuyện xảy ra cũng đã nữa năm mà trên báo không hề có tin tức giết người hay hỏa hoạn, cô chắc tên họ Vương đó không phải tầm thường nhưng dù sao cô nhất định phải trả thù cho cha mẹ và em trai suy nghĩ đó, cô quyết định trở thành con gái ruột của Lăng Chính và Triệu An Tuệ, hai người này cũng rất hiền lành, đối xử với cô rất tốt, khi hai người biết cô chấp nhận làm con gái của họ, họ rất vui vẻ đồng ý, cũng bởi con gái họ mới mất mà chưa ai biết được chuyện này nên họ quyết định để cô tiếp tục cuộc sống của Tịnh gian sau đó, cô phải học hết những tính cách của cô bé tên Lăng Tịnh Hy, cứ nghĩ sẽ khó khăn nhưng lại rất đơn giản, Lăng Tịnh Hy có giọng nói cũng gần giống cô nên cũng không khó mấy, chỉ có cách ăn mặc cùng cử chỉ thì khác xa, cô bé lại bị cận nên Diệp Thiên Ngân dành đeo kính trong một lần tình cờ đọc được nhật kí của Tịnh Hy, cô mới biết cô bé luôn bị bạn bè ăn hiếp, lại là đứa tự kỹ nên không hề có bạn bè nhưng lại học giỏi, điều này thì cô cũng không sợ, bởi thành tích của cô cũng không kém, nếu là lúc trước thì cô cũng đang là sinh viên năm cuối ngành kinh tế tài chính, cô cũng không thích ngành đó cho lắm, chỉ vì cha và mẹ cô thích nên cô mới học đó gian sau, cô đi học tiếp lớp 12, cũng không gặp nhiều khó khăn, cô cứ duy trì bệnh tự kĩ cho đến ra trường và thi vào đại học, cô tiếp tục học ngành kinh tế tài chính và bây giờ đã cô đã là sinh viên năm học là chuyện nhỏ nhưng chuyện tìm tên họ Vương kia mới là quan trọng, không biết cô có tìm được hay không ?Thở dài trong vô thức, Lăng Tịnh Hy dựa vào xích đu, đôi mắt mơ màng nhìn về ánh trăng bạc, những nỗi đau khổ cùng nhục nhã cô phải gánh chịu, cô nhất định sẽ trả lại tên đó gắp trăm ngàn lần. 1 lượt thích / 199 lượt đọc Truyện ngôn tình luôn làm cho bạn đọc phải đắm chìm trong những khoảnh khắc yêu thương, những điều lãng mạn. Những gì còn lại khi đọc truyện là cảm giác chờ đợi, có chút bâng khuâng mà khó có thể nắm bắt được, tác giả Nhật Dạ An Nhiên đã gửi đến bạn đọc truyện mới với nhan đề truyện Trả Thủ Tổng Giám Đốc Ác Độc, thoang thoảng hương vị tình yêu và hạnh phúc lại cũng có chút luyến tiếc trong là câu chuyện bắt đầu với nước mắt bi thương, trong tủi hận lẫn nhục nhã, là mối duyên nặng nợ đến quặn lòng." Không, Không muốn." - Tiếng cô gái nhỏ nức nở cầu xin nhưng vẫn không ngăn được người đàn ông mang hơi thở nguy hiểm đến không quan tâm cô gái cầu xin khóc lóc ra sao ?... nhẫn tâm xé toạt chiếc áo ngủ cô đang mặc để lộ nội y màu hồng cùng với làn da trắng như tuyết, hắn bị kích thích mạnh, trong mắt cũng nổi lên tia máu ám muội, hắn không chần chừ, xé luôn mảnh áo cuối cùng trên người cô gái, thô bạo tách chân cô ra mà đâm thật sâu vào ..."Á ..." - Cô gái hét lớn bởi sự xâm phạm bất ngờ, thứ kiêu ngạo nóng bỏng của người đàn bông đã xé nát thứ quý giá nhất mà cô đã cất giữ 22 năm nay, cô khóc lóc kêu gào, cố đẩy hắn ra nhưng vô ích." Hừ, không ngờ con của ông vẫn còn sạch sẽ đến thế ?"Nước da trắng mịn, đôi mắt trong veo, đôi môi đỏ mọng, cùng với hương thơm mùi sữa tắm rẻ tiền khiến hắn có chút xao động nhưng nghĩ lại là con của kẻ kia thì không chần chừ, động mạnh thân, hắn điên cuồng ra vào không chút thương Thiên Ngân nhìn người đàn ông tr Có thể bạn thích? KHÔNG TẢ NỔI. omgeqm 51 0 25 Dù quá khứ của tôi như thế nào tôi vẫn muốn quay lại cuộc sống đó để có thể ở cạch bên dì tôi .Có thể được ở bên Bạch An của tôi. Nư9 tâm lí bất ổn .Xin hãy đọc hết.… Bận Lòng mmwthh 369 63 10 "Chùm nho mà cáo đã thấy, bản thân nó sẽ ích kỷ không nhường cho ai, anh cũng vậy sẽ luôn là của tôi"… Lisoo chị ơi, hôm nay chị đã thích em chưa kmy_iyx 9 4 4 Hành trình theo đuổi chị crush khóa trên của bé gà con🐣… Andray - Dạ Nguyệt panquillea 2 0 2 please không có bê truyện lên bất cứ nền tảng social media nào !!… Yêu thần tượng PhngUyn0519 181 15 18 đây là câu truyện hư cấu không có thật… /GeminiFourth/ - GemGem phải bên tớ mãi nhé tkawa_ 2 0 2 GemGem phải bên tớ mãi nhéDạo này mê couple gà bông này quá nên viết cái fic ngắn ngắn để thoả mãn niềm mơ ước otp yêu nhau nè… Haesoo Động lòng DuongThuy303 3 0 3 Jung Haein đã vào cái nghề này được biết bao nhiêu năm rồi nhưng đây là lần đầu tiên anh ta động lòng vì một cô gáiKim Jisoo thường được nhìn thấy với vẻ hồn nhiên, đáng yêu, ấm áp nhưng sâu bên trong là một mặt hồ tĩnh lặng… Xin Ông Trời, Hãy Trả EM VỀ VÒNG TAY TÔI.... MQPN70710 9 3 2 ᴄᴀ̂ᴜ ᴄʜᴜʏᴇ̣̂ɴ ᴛʀᴇ̂ɴ đᴜ̛ᴏ̛̣ᴄ ʟᴀ̂́ʏ ʏ́ ᴛᴜ̛ᴏ̛̉ɴɢ ᴠᴇ̂̀ ᴄᴜᴏ̣̂ᴄ ᴛʀɪ ᴋɪ̉ ᴄᴜ̉ᴀ ʜᴏ̣, ᴠᴀ̀ ᴛᴜɪ sᴇ̃ ʟᴍ ᴛʀᴏɴɢ sᴀ́ɴɢ ɴʜᴜ̛ ɴɢᴏᴀ̀ɪ đᴏ̛̀ɪ ɴʜᴀ, ᴄʜɪ̉ ʟᴀ̂́ʏ ʏ́ ᴛᴜ̛ᴏ̛̉ɴɢ ᴍᴏ̣̂ᴛ sᴏ̂́ ᴛʜᴏ̂ɪ ᴋʜᴏ̂ɴɢ ʜᴏᴀ̀ɴ ᴛᴏᴀ̀ɴ ʟᴀ̂́ʏ ʜᴇ̂́ᴛ ɴʜᴀ, ᴄᴀ́ᴄ ʏ́ ᴛʀᴇ̂ɴ đᴇ̂̀ᴜ ᴋʜᴏ̂ɴɢ ɢɪᴏ̂́ɴɢ ɴʜᴀᴜ, xɪɴ ᴄᴀ̉ᴍ ᴏ̛ɴ ᴠɪ̀ ʙᴀ̣ɴ đᴀ̃ đᴏ̣ᴄ… Taekook Epiphany Jwhtn97 68 16 9 " Bảo bối nhỏ, anh yêu em..." _____________By Jwhtn🦔🐾3/6/23🐾… Sao cậu cứ khiến tớ khó chịu hoài vậy? venta00000 5,614 505 29 Liệu tớ có thể đến được với cậu không? Khi trong tim cậu đã dành cho một người khác. Tớ sẽ bất chấp mọi thứ thậm chí cả việc khiến cho cậu ghét tớ chỉ để có được cậu.…

sự trả thù của tổng giám đốc ác độc